ĐỒI TRẮNG
ĐỒI TRẮNG
Xóm núi sau nhà em đấy thôi
Bên rừng trúc mọc nắng chiều vươngi
Mỗi gót em đi làn gió thoảng
Hoa rừng gọi nắng… chầm chậm trôi
Có phải nước non trọng chữ tình
Bên dòng thanh vắng chốn người qua
Thương anh chi tiếc tà áo trắng
Vén nửa đồi trăng cõi ngọc ngà
Môi hôn tha thiết vằng trăng khuyết
Vũ điệu tình yêu dáo dát say
Trời ơi trăng sáng quên cài áo
Để núi đôi kia nhạn gảy đàn
Yêu em môi ghé tim vào núi
Rung cả trường giang lẫn núi non
Chao ôi!... ai khiến nhạn say quá.!
Gảy khúc tình yêu vọng núi sông
Để chút xuân tình còn đọng mãi...
Qua dòng sông vắng nhớ người xưa