THỔN THỨC
THỔN THỨC
Gió chuyển mùa thật lạ
Vợ cuộn mình trong chăn
Hai con còn thơ dại
Giấc ngủ hồn nhiên say
Giấc mơ vàng dạo ấy
Qua mấy đông không về...
Giá vàng như cơn lốc
Xoáy vào đời khổ đau.
Những hoang tàn ngày ấy
Có ai không lối về
Sớm khuya đời vẫn thế
Núp mình giữa trời thương
Ôi vợ hiền tần tảo
Khiến chàng bớt buồn đau
Con ngoan vào ngày mới
Vui bước rộn tới trường
Con sẽ là con ngoan
Vui lớn khôn từng ngày
Và quê mình đổi mới
Với những mầm non xanh…!